Tại hậu sơn Khương gia, nơi đây cổ thụ che trời, linh khí bức người, sơn mạch lại cực rộng, uốn lượn ngàn dặm không dứt.
Hai vị lão giả đang ngồi xếp bằng giữa núi, bỗng cảm giác đại hung kinh tâm động phách không ngừng ập tới, đôi mày trắng của họ cũng vì thế mà tung bay! Bói quẻ, đại hung! Đêm nay, sắc xám bao trùm nhân gian, gió đêm thê lương đến buốt xương.
Gió lạnh lướt trên ngọn cây, tựa như tơ liễu bay trong gió, đơn độc ôm lấy cái lạnh thấu xương này. Một bóng đen lặng lẽ đứng dưới ánh trăng đêm khuya, toàn thân vận đồ đen, tỏa ra hàn ý vạn cổ không tan.
Chỉ có ba thanh búa Khai Sơn đen thẳm sau lưng hắn là lóe lên chút hàn quang, có phần chói mắt.